Home Huấn Luyện Gà Lẽ sống gà chọi Kỷ Sảnh

Lẽ sống gà chọi Kỷ Sảnh

by haduyson
ga-choi-ky-sanh

Vua nước Tề là Tuyên Vương sai Kỷ Sảnh nuôi một con gà chọi. Được mười hôm, vua hỏi:

– “Gà đã chọi được chưa?”. 

Kỷ Sảnh thưa:

– “Chưa được! Gà còn “máu” lắm, chưa thấy gà khác đã muốn chọi rồi!”. 

Cách mười hôm sau, vua lại hỏi:

– “Gà đã chọi được chưa?.

Kỷ Sảnh lắc đầu:

– “Gà vẫn còn “máu”, thoáng thấy bóng gà khác là đã muốn chọi rồi!”.

Lại tiếp mười hôm nữa, vua cho gọi Kỷ Sảnh:

 – “Gà đã đem chọi được chưa?”. 

Kỷ Sảnh vẫn thản nhiên:

– “Chưa được! Gà còn hơi “máu”, hễ cứ trong ” gà khác là muốn nhảy vào chọi rồi!”.

Nhà vua phát cáu, gắt:

– “Nhà người làm cái kiểu gì vậy? Nuôi gà để chọi mà khi gà đang “máu” thì không cho nó chọi. Chẳng lẽ để đến khi thấy gà khác, nó chạy ra vỗ cánh âu yếm mới cho chọi sao?

Kỷ Sảnh đáp:

“Bệ hạ anh minh! Quả đúng như vậy! Gà mà lúc nào cũng cứ sôi máu lên, nhảy xổ vào đối phương là loại gà bình thường. Gà cao thủ phải là gà khi vào cói, dáng trông thì lờ đờ tựa như gà gỗ, có đủ ngón hay nhưng không bao giờ để lộ ra; gà thế, chỉ cần nhìn thấy là đối phương đã sợ, phải bỏ chạy rồi!”

Tề Tuyên Vương ngạc nhiên, hỏi:

– “Nhà người học đâu mà biết điều đó?”. 

Kỷ Sảnh thưa:

– “Muôn tâu, cũng là nhờ ơn bệ hạ thường cho thân đi cơ sở nhiều nên mới học được điều ấy đấy ạ!”.

– “Nghĩa là sao?” Tề Tuyên Vương sốt ruột. Kỷ Sảnh lúc này mới chậm rãi: 

– “Dạ, thân thấy ở dưới cơ sở, những người hăng hái đấu tranh phê bình thường hay chịu thiệt thòi, khó được thăng quan tiến chức, còn những người lúc nào cũng “dĩ hòa vi quý” đường công danh có khi lại thuận lợi hơn…”.

– Ý ngươi là trông họ cứ lờ đờ như gà gỗ, nhưng thực ra bên trong lại rất lắm mưu nhiều kế?

– “Dạ, bệ hạ quả đã hiểu đúng ý thần đấy ạ!”.

Related Posts

Leave a Comment